Thùy Mai kéo ống quần rộng, tay chỉ vào đường sẹo thâm nâu ở cẳng chân, giải thích, đó là dấu vết của những vết đinh tì vào da trong quá trình kéo dài chân. Đến giờ, sau 2 năm cải thiện tầm vóc cơ thể, Thùy Mai vẫn không quên được hơn 200 ngày đau đớn ấy.
Mai cao 1m49, cho dù đã tích cực đi thêm giầy 7 cm nhưng vẫn không thấy tự tin. Cho đến khi đọc được thông tin Bệnh viện quân đội 108 (Hà Nội) thực hiện phương pháp kéo dài chi đối với những trường hợp dị tật bẩm sinh, Thùy Mai đã nung nấu suy nghĩ: Chân mình cũng sẽ được kéo dài ra. Những ngày tiếp theo, Mai đã đến viện làm các thủ tục cần thiết.
Ca phẫu thuật cắt rời xương chi diễn ra khá suôn sẻ, Thùy Mai nằm trên giường suốt 7 ngày. Tiếp đó, những chiếc đinh vít được xuyên qua xương cùng với ống giữ chân. Theo chỉ định của bác sĩ, mỗi ngày 4 lần các con vít được vặn giãn ra với độ dài 1 mm. Thùy Mai có cảm giác da thịt mình bị ai đó kéo căng từ hai đầu.
Chỉ cần mất 10 ngày cho độ dài 1 cm, nhưng để xương, cơ, mạch máu và da có thể "mọc" theo được 1 cm này thì cần tới 35-40 ngày bất động. Đôi lúc nản chí, Thùy Mai đã muốn bỏ cuộc. Nhưng rồi hai từ "chân dài" đã khiến Mai quên đi cơn đau. Khi cái ốc vít vặn giãn xương vượt quá ngưỡng 7cm, cơ, gân, da, mạch máu của Mai bị kéo căng trở nên nhức buốt.
Nhưng, các bác sĩ đã rất ngạc nhiên khi Mai đề nghị được tiếp tục kéo dài chân thêm…7 cm nữa. Tuy nhiên đề nghị này bị từ chối vì quá mức giới hạn. Thương lượng mãi, cuối cùng các bác sĩ đành nhượng bộ để Mai kéo thêm 1 cm.
Rồi cái ngày mọi nỗ lực của Mai được đền đáp, cô đã được tháo nẹp sắt. Thùy Mai chỉ vào những nốt đinh vít để lại trên mảng da chân và nói, đúng là một kỳ tích.
Thế nhưng, với nhiều người, cuộc sống sau khi chân được kéo dài lại chứa nhiều nỗi buồn hơn niềm vui.
Phương Chi (quận Đống Đa, Hà Nội) là một trường hợp như vậy.
Xin được bảo lưu kết quả tại Đại học Ngoại giao năm thứ 3, Phương Chi vào bệnh viện quyết tâm kéo dài chân. Với chiều cao 1m52 Chi nghĩ, kể cả sau khi tốt nghiệp loại xuất sắc cũng khó có thể xin việc. Thêm 7 cm nữa, cuộc đời sẽ khác, và Chi vay mượn tiền nhập viện.
Không muốn để gia đình ở quê biết, Chi nói dối là bị tai nạn gẫy chân, phải đeo khối sắt quanh chân tận 10 tháng sau đó. Thuê người chăm sóc, tự loay hoay với những hướng dẫn kéo dài chân, Chi không muốn bất cứ ai biết "sự kiện" này.
Sau 4 năm sống với chiều cao 1m59, Chi không cảm thấy thoải mái. Lúc nào Chi cũng sợ nguời khác sẽ biết được "gót chân Asin" của mình. Điều tệ hại nhất là không bao giờ cô có thể mặc váy.
"Cái gì cũng có giá của nó chị à. Y học có thể giúp được con người ta thỏa cái khao khát chân dài, nhưng khi đạt được điều đó thì lại lo thêm hàng trăm thứ khác. Chỉ có những người trong cuộc như em mới thấm thía cái giá của sự làm đẹp", Chi nói.
Với Ngọc Lan (Bắc Giang) bi kịch bắt đầu khi cô có người yêu. Ngọc Lan không dám nói với chàng mình từng đi kéo chân. Thế nhưng Lan cũng không thể giải thích về những vết sẹo của mình. Cuộc sống của Lan trở nên căng thẳng. "Điều đáng buồn nhất là em không thể vượt qua được những mặc cảm về bản thân. Em sợ bạn trai sẽ đùa cợt vì em đã đi kéo chân", Lan chán nản tâm sự.
Không chỉ có phái đẹp mà cánh mày râu cũng nhiều người đi kéo dài chân.
Phạm Việt Hùng, 25 tuổi (Hà Nội) là một trường hợp như vây. Hùng cao 1m57, đến viện đề nghị được kéo chân dài thêm 7 cm.
Khi đến gặp bác sĩ tư vấn, Hùng chia sẻ, vì chót yêu cô bạn gái cao 1m62, không chịu được cảm giác "thấp kém" nên cậu quyết tâm đi kéo dài chân. Sau khi đủ thời gian căng giãn, Hùng được tiến hành tiêm tế bào gốc, nhờ vậy mà cho đến khi tháo khung, Hùng chỉ mất có 9 tháng.
Không giống Hùng, lý do để bệnh nhân Phan Kiến Toàn (Hà Đông), 26 tuổi, cao 1m59, đến viện là bởi muốn ra nước ngoài công tác. Công việc Toàn sẽ làm ở Australia là thiết kế thời trang, do vậy anh muốn mình phải cao hơn.
Theo tiến sĩ Đỗ Tiến Dũng, Phó chủ nhiệm khoa Chấn thương chỉnh hình, Bệnh viện 108, điều đáng ngại nhất với Toàn là lẽ ra sau khi tháo khung là phải đến khám lại thì anh "lặn" một lèo chẳng thấy đâu.
"Việc theo dõi sức khỏe của bệnh nhân sau khi tháo khung rất hạn chế, họ thường lặng lẽ biến mất, có khi còn đổi cả số điện thoại, Toàn chỉ là một ví dụ thôi", tiến sĩ Dũng nói.
Không phải chân thích kéo dài bao nhiêu cũng được
Bắt đầu từ năm 1986, Bệnh viện 108 đã đưa kỹ thuật kéo dài chân vào điều trị cho thương bệnh binh bị mất xương, trẻ bị dị tật bẩm sinh như sai khớp háng, chân thấp chân cao. Kỹ thuật này cũng phổ biến ở rất nhiều bệnh viện khác, với hàng nghìn bệnh nhân được điều trị thành công vào những năm 1990-1995.
Kỷ lục thành công kéo dài chân cho người dị tật ở Bệnh viện 108 là 24 cm, bằng kỹ thuật cân bằng hai chi dưới. Đó là trường hợp một cô gái làm thợ may ở Hà Nội, rất xinh nhưng một chân chỉ ngắn đến đầu gối của chân còn lại. Sau phẫu thuật, việc đi lại của bệnh nhân này hoàn toàn bình thường.
Tiến sĩ Nguyễn Tiến Bình, người đầu tiên thực hiện các ca phẫu thuật kéo dài chân ở khoa Chấn thương Chỉnh hình Bệnh viện quân đội 108 cho hay, về nguyên lý thì xương kéo dài thoải mái, bao nhiêu cũng được và chuyện kéo dài chân cũng không có gì quá to tát. Ông cho rằng nhu cầu cải thiện tầm vóc thấp là rất chính đáng.
Tuy nhiên, xương kéo dài bao nhiêu còn tùy thuộc vào chỉ số của bệnh nhân. Ví dụ một người chỉ cao có 1m40 thôi mà đòi hỏi kéo dài 15 cm, thì sẽ mất cân đối, lưng và tay ngắn, chân quá dài sẽ như đi cà kheo.
Bác sĩ Bình cho biết thêm, công việc chăm sóc chân sau mổ cũng rất khó khăn. Có những biến chứng dễ gặp như nhiễm khuẩn chân đinh; quên không kéo sẽ gây liền lại; kéo nhanh quá làm cho xương không vững; va đập ngã bị gẫy xương khi đang trong quá trình kéo giãn; biến dạng các khớp lân cận do kéo căng mà bệnh nhân không tập được. Mỗi biến chứng gặp phải các bác sĩ sẽ phải tìm những cách khác nhau để khắc phục.
Quá trình kéo dài chân trải qua 6 giai đoạn. Đầu tiên, người bệnh được đặt một hệ thống dụng cụ ở xung quanh chi, một số cây kim xuyên qua xương nhằm cố định các đoạn xương kéo dài. Sau đó, phần xương cần kéo dài sẽ được cắt rời ra, đây là giai đoạn rất quan trọng và rất khó, làm sao để người bệnh tổn thương mạch máu nuôi xương ít nhất.
Giai đoạn 3 làm lành vết mổ. Giai đoạn 4 sẽ tiến hành căng dãn kéo chi dài, mỗi ngày người bệnh được kéo dài 1 mm, chia làm 4 lần mỗi lần 1/4 mm, việc kéo dài 1 cm được tiến hành làm trong 10 ngày.
Tiếp đó là giai đoạn 5- hóa xương: Sau khi xương được căng giữa các khoảng mặt gãy sẽ có các mô non bao gồm các liên kết non (các mô này sẽ biến thành mô sụn hoặc mô xương tùy theo độ căng giãn) và thời gian để các mô này hóa xương tùy thuộc vào tổng trạng. Sau khi đã lành hẳn, cầu xương tốt thì có thể lấy thiết bị kéo chi ra; công đoạn này cần được thực hiện cẩn thận vì các vùng xương được kéo dãn dễ bị biến chứng như gãy hoặc lệch.
(Theo Gia Đình & Xã Hội)